“Một ngày phương trời, nghìn năm mặt đất” không phải là truyền thuyết, các nhà khoa học đã tìm ra nơi này
Thời cổ đại, mọi người đối với Thần Phật đều vô cùng tôn kính, họ cũng cảm thấy rằng một ngày trên bầu trời, một năm sẽ trôi qua dưới nhân...
Thời cổ đại, mọi người đối với Thần Phật đều vô cùng tôn kính, họ cũng
cảm thấy rằng một ngày trên bầu trời, một năm sẽ trôi qua dưới nhân gian, điều
này cũng mô tả những Thần Tiên có sinh mệnh bất diệt và Pháp lực vô biên.
Trên thực tế, không có cơ sở khoa
học nào cho tuyên bố này. Tuy nhiên, lý thuyết tương đối của Einstein khiến
chúng ta có thể nhận ra rằng khi tốc độ đạt đến một mức nhất định thì thời gian
cũng chậm lại.
Theo truyền thuyết, Từ Thức sau khi vào động tiên ở đó được một năm thì nhớ nhà muốn trở về, sau khi về quê nhà đã thấy 80 năm trôi qua.
Năm 1967, Pháp Sư Khoan Tịnh ngồi
thiền trong động Di Lặc, núi Cưu Tiên, dãy Quế Lạc, xã Thượng Dũng, huyện Đức
Hóa, tỉnh Phúc Kiến, đột nhiên được Bồ Tát Quan Thế Âm tiếp dẫn đi, khiến ông mất
tích một thời gian dài.
Lúc ấy, Pháp Sư được dẫn đến Thế
Giới Tây Phương Cực Lạc, tham quan các cảnh giới 9 phẩm hoa sen. Thời gian dường
như chừng 1 ngày 1 đêm, nhưng khi về đến nhân gian đã là năm 1973, đã 6 năm
trôi qua. Thoạt nghe thì khó mà lý giải được vì nó vượt ra khỏi tri thức người
thường. Trong những người tu Phật cũng có câu nói: “một ngày phương trời, nghìn năm mặt đất”. Nếu dùng khoa học để tính
toán thì có thể chứng thực được câu nói ấy.
Mỗi một hành tinh có thời gian của
riêng nó, biểu hiện ra ở chu kỳ quay khác nhau. Nếu tính theo cách tính thời
gian như ở trái đất, thời gian tự quay quanh mình nó 24 giờ là thời gian 1
ngày, chuyển động quanh mặt trời 365 ngày là thời gian 1 năm.
Mặt trời tự quay quanh mình nó
khoảng 30 ngày, và mất 240 triệu năm để quay quanh hệ ngân hà, hệ ngân hà cũng
lại tự quay quanh mình nó đồng thời lại quay quanh một hệ thống các thiên hà
trong vũ trụ với thời gian chưa thể tính đếm.
Vậy một ngày trên hệ mặt trời thì
là bao nhiêu năm ở trái đất? một ngày trên hệ ngân hà là bao nhiêu năm trên
trái đất?
Hệ mặt trời quay xung quanh hệ
ngân hà 1 vòng, nếu lấy tâm của hệ ngân hà làm thời gian thì 1 chù kỳ quay đó
là 1 năm. Nhưng so với thời gian trái đất quay quanh mặt trời lại là 240 triệu
năm. Từ đó ta tính ra được 1 ngày trên hệ ngân hà bằng 657534 năm tại trái đất.
Vậy là không chỉ nghìn năm mặt đất mà là 66 vạn năm tại trái đất.
Với cách tính tương tự, mặt trăng
quay 1 chu kỳ quanh trái đất hết 27 ngày. Vậy 1 năm trái đất thì thời gian ở tại
mặt trăng là 13,5 năm rồi. Nếu vũ trụ chuyển động như những vòng tròn đồng tâm
thì ta dễ thấy rằng càng gần tâm thời gian càng nhanh, càng xa tâm thời gian
càng chậm.
Nếu như một hành tinh, hay một thế
giới ở chính tâm của vũ trụ (như hình trên) thì nơi đó không có khái niệm về thời
gian. Thời gian tại đó như bị đình chỉ lại. Từ Thức ở động tiên 1 năm và trở về
quê nhà trôi qua 80 năm, như vậy động tiên hay thế giới ấy cũng rất gần với
không gian con người, cho nên họ mới có thể kết duyên vợ chồng với Từ Thức được.
Điều này tương lai khoa học sẽ chứng thực rõ ràng được các lớp không gian với
thời gian khác nhau.
Pháp sư Khoan Tịnh đi 1 ngày mà
trái đất đã 6 năm trôi qua, cũng là sự biểu hiện chênh lệch về thời gian của
các thiên thể thế giới so với thời gian ở trái đất tạo thành. Hiện tại khoa học
chỉ có thể khám phá đến bước này, đối với tâm linh, với Thần học mà nói thì
khoa học sẽ vĩnh viễn không giải thích hết được, chỉ có người tu luyện tìm hiểu
sâu về lĩnh vực tinh thần mới có thể lý giải được sự huyền bí trong đó.
Vũ trụ này có rất nhiều không
gian, thân thể con người bình thường không thể đi xuyên không gian được nhưng
tinh thần lại có thể. Khoa học nói tinh thần như một dạng sóng, vậy sóng chẳng
phải nó có thể xuyên xuống đất, thông lên trời, sóng cũng xuyên qua được chân
không v.v… chưa kể tinh thần con người còn hơn thế, có thể xuyên đến không gian
khác nhau cảm thụ được thế giới ấy tồn tại.
Như vậy câu “một ngày phương trời, nghìn năm mặt đất” chỉ muốn nói rằng sự cách
biệt về thời gian của thế giới thiên quốc và con người là quá lớn. Ở trên đó,
hai vị thần ngồi uống nước đưa chén lên miệng thấy ở trái đất có một người sinh
ra, uống xong một ngụm thì có lẽ người ấy đã già chết rồi.
Con tàu mất tích ở “tam giác Bermuda”
Tháng 8 năm 1981, một con tàu du
lịch của Anh quốc mang tên “Sea Breeze” khi đi xuyên qua “Tam giác quỷ Bermuda”
thì bỗng dưng biến mất. Lúc đó. Sáu người thủy thủ trên tàu cũng đột nhiên biến
mất không thấy dấu vết. Tuy nhiên, điều khiến cho người ta khó hiểu hơn là, 8
năm sau khi mất tích thì con tàu này lại xuất hiện trở lại như một kỳ tích ở
vùng biển Bermuda! Hơn nữa, sáu người thủy thủ trên tàu vẫn sống sót và bình an
vô sự.
Sáu người này không hề biết là 8
năm đã trôi qua kể từ lúc họ đột nhiên biến mất. Họ chỉ thấy lúc đó như bị mất
đi cảm giác và mới chỉ trải qua một khoảng thời gian rất ngắn. Nhân viên điều
tra nói lại với họ là 8 năm đã trôi qua rồi; nhưng họ không cách nào tin được
điều đó. Cuối cùng, họ cũng chỉ có thể thừa nhận sự thật.
Cho đến khi nhân viên điều tra hỏi
họ rằng vào ngày hôm đó đã làm những gì thì sáu người đều im lặng, không nói lời
nào. Bởi vì họ chỉ cảm thấy đó là một khoảnh khắc trôi qua rất ngắn ngủi; dường
như là chưa làm được gì cả. Cho dù sáu người này chưa thể trả lời đầy đủ câu hỏi
của nhân viên điều tra nhưng một chuyên gia về UFO người Úc tên là Hartman lại
vô cùng hứng khởi. Ông cho rằng đây là ví dụ và nguồn tư liệu tốt để tiến hành
nghiên cứu thâm sâu hơn về “đường hầm thời gian”, có nghĩa là có nhiều không
gian khác nhau đang đồng thời tồn tại.
Với sự rộng lớn của vũ trụ thì
không chỉ “một ngày phương trời nghìn năm
mặt đất”, mà có thể hàng chục, hàng trăm năm, hàng triệu năm trên mặt đất đều
có thể xảy ra.



